[NOVEL] KHỞI TẠO KẾT ẨN - Chương 67
67.
“À, xin lỗi tôi làm phiền chút.”
“Vâng, cậu cần gì… Ôi, bác sĩ Seon Woo!”
“Chị Yoon, tôi vào chút được không?”
“Được chứ, vào nhanh đi!”
Khi tôi hé mở cánh cửa phòng tiếp nhận nhiệm vụ, bên trong là các nhân viên đang làm việc bận rộn. Quản lý Yoon – người có vẻ cũng đang khá bận vừa quay đầu khỏi màn hình thì nở nụ cười rạng rỡ.
Chị nhanh chóng ra hiệu cho tôi vào, tỏ rõ vẻ mừng rỡ. Tôi hơi ngại ngùng bước vào theo tay ra hiệu của chị thì các đồng nghiệp khác – những người tôi cũng đã quen mặt gần đây – đều chào hỏi một cách thân thiện.
“Seon Woo-ssi, đến rồi à? Hôm nay có việc gì thế?”
“Ôi dào, còn việc gì nữa. Chắc lại tới gặp Seona chứ gì. Thế này thì cái ngưỡng cửa phòng tiếp nhận nhiệm vụ sắp mòn tới nơi rồi.”
“Seona-ssi thật là may mắn quá, có người quan tâm thế này.”
“Ơ? Sao lại thế nữa… Không phải đâu mà.”
“Không phải gì? Bọn tôi có nói gì đâu? Chỉ bảo là cậu quan tâm Seona-ssi thôi mà?”
“……”
Tôi quay sang thấy tiền bối Im – người vừa nói với vẻ mặt gian xảo đang giả vờ vô tội. Chị Yoon nhìn anh ấy đầy bất mãn, nhưng có vẻ nghĩ không nên tiếp chuyện kiểu này nữa nên quay lại phía tôi.
Tôi vẫn đứng đó, tay cầm phong bì, cứ ngơ ngẩn ra. Thấy vậy, chị Yoon ra hiệu cho tôi ngồi xuống ghế bên cạnh, rồi tôi đặt phong bì giấy mang theo lên bàn.
“Mọi người thật là, cứ trêu ghẹo mãi. Phải không, bác sĩ?”
“Vâng. Thật đấy. Tôi còn mang cả đồ ngon đến thế này mà.”
“Ồ, cái gì thế? …Wow, là bánh croissant kem à! Mọi người lại đây ăn nào!”
Theo lời chị Yoon, những người đang ngồi trước máy tính lần lượt kéo lại gần bàn.
Bộ phận tiếp nhận nhiệm vụ chỉ có năm người, bao gồm cả trưởng nhóm, nên không cần quá nhiều nhân sự vì công việc chủ yếu là phân loại và chuyển giao nhiệm vụ theo cấp bậc. Còn việc đánh giá cấp độ nhiệm vụ hay đi thương thảo thì đã có bộ phận chuyên trách đảm nhận.
Tôi xếp bánh gọn lên bàn, để mọi người dễ lấy, rồi mỉm cười đáp lại tiền bối Im – người cũng đang cười tươi rói. Dù hơi hay trêu chọc nhưng họ là những người tốt bụng, thân thiện.
“Cảm ơn nhé, Seon Woo-ssi.”
“Vâng, mọi người ăn ngon miệng nhé. Thực ra tôi được người ta cho đấy, nhưng nhiều quá nên mang qua đây.”
“Thế à? Trời ơi, ai mà hào phóng thế?”
“Là Chorok đấy ạ.”
“……Hả?”
Ngay khoảnh khắc đó, những người vừa với tay lấy bánh đều khựng lại. Bị ánh mắt ngạc nhiên của họ nhìn chằm chằm, như thể vừa nghe thấy điều gì không nên nghe, tôi mới là người thấy bối rối.
“Sao… sao mọi người lại như vậy?”
“Ai… ai tặng cậu cái này cơ?”
“Là Han Chorok đấy, mọi người đều biết mà, đúng không?”
“……”
Vài người trong số đó bắt đầu nhìn chằm chằm chiếc bánh họ vừa cầm, trông chẳng khác nào đang đắn đo không biết có nên ăn tiếp hay không. Khi tôi vẫn còn đang thắc mắc thì trưởng nhóm Kim – người đang giữ vẻ mặt nghiêm túc nhất lại xé bao bánh ra với gương mặt đầy quyết tâm.
“Thật tình… tôi đúng là lần đầu được ăn bánh do cái cậu Han Chorok đó mua cho. Nhưng mà, dù sao bánh cũng chỉ là bánh thôi, cứ ăn đi. Dù gì thì cũng là tấm lòng của Seon Woo-ssi nữa mà.”
“……Tôi chắc không ăn đâu, mang về nhà để dành làm bảo vật cũng nên.”
Cha Jin Hwa – người hay thể hiện fanboy ngầm dành cho Chorok – nâng niu chiếc bánh bằng hai tay như thể đang cầm bảo vật. Anh ta là nhân viên nam duy nhất của bộ phận tiếp nhận nhiệm vụ này.
“Bánh nhiều lắm mà, anh cầm một cái về, mấy cái còn lại thì ăn ở đây đi.”
“Vậy hả? Quả thật, tôi ganh tị với Seon Woo-ssi lắm đấy. Được cả Han Chorok hunter mua đồ ăn cho, lại còn nói chuyện thoải mái với Baek Tae Ra-nim nữa. Quan trọng nhất là còn thân thiết với Master Lee Jae Hee nữa.”
Cái quái gì thế? Sao mấy người ganh tị với tôi đều là đàn ông vậy?
Tôi liếc nhìn Jin Hwa với vẻ nghi ngờ, rồi vội lắc đầu trong lòng. Không nên có thành kiến mà nhìn nhận người khác – tôi tự nhủ thế.
Nhưng mà, tôi vốn là kiểu người hẹp hòi, nên không thể ngăn nổi việc lén dịch người về phía ngược lại chỗ Jin Hwa ngồi. Phần cũng vì sợ bị phát hiện chuyện đang sống chung với Lee Jae Hee, không khí mà vỡ lở thì căng lắm.
“Không có thân thiết gì đâu. Chẳng qua tôi là supporter độc quyền của Master Lee Jae Hee, nên hay chạm mặt, rồi quen mặt thôi.”
Tôi cố tình trả lời dửng dưng, lảng qua chuyện khác để xoa dịu bầu không khí, rồi chia bánh cho mấy người vẫn còn do dự chưa dám động tay. Thấy tôi chủ động, họ mới chịu thả lỏng, bắt đầu ăn bánh.
Tôi cũng cầm một chiếc croissant kem Barbarian, cắn một miếng thật to. Như đoán trước, lớp kem bên trong tràn đầy, trào cả ra ngoài. Nhìn thấy logo thương hiệu, tiền bối Im lập tức sáng bừng cả mặt.
“Ở đây là tiệm vừa mới lên TV dạo trước nè. Nghe nói phải xếp hàng dài lắm mới mua được.”
“Vậy à? Chắc tôi cũng từng thấy trên TV rồi.”
Vừa gật gù nhớ lại chương trình đã xem, tôi vừa cắn thêm một miếng, cảm giác ngon miệng hẳn ra. Đúng lúc đó, Jin Hwa vẫn còn lưỡng lự từ nãy cuối cùng cũng cắn một miếng bánh, rồi tò mò hỏi:
“Mà trên tầng không khí thế nào? Dạo này cứ ồn ào vụ tin đồn hẹn hò của Master mà?”
“À, nhắc mới nhớ. Sao rồi, Seon Woo-ssi?”
Mọi người bắt đầu đổ dồn ánh mắt tò mò về phía tôi, khiến tôi hơi cúi đầu né tránh vì cảm giác bị soi mói quá mức.
Tin đồn hẹn hò của Lee Jae Hee. Thời gian này đúng là ầm ĩ thật. Việc hắn bị đồn đang hẹn hò với một người đàn ông khiến internet và TV náo loạn hết cả lên.
Tôi cũng sốc nên đã hỏi thẳng hắn có phải thật không, để rồi bị hắn cho ăn bơ không trượt phát nào. Hắn nhìn tôi bằng ánh mắt như thể tôi là đứa ngu ngốc nhất trần đời, rồi nhắc lại lời hắn từng nói với Shin Sora.
Nghĩa là, lần này chẳng qua là tung ra một scandal mới để lấp liếm chuyện hủy hôn với Sora-ssi thôi. Cứ tung tin ra trước, rồi từ từ tìm đối tượng thích hợp cho cái vai diễn kia. Không biết giờ hắn đã nhắm được ai chưa.
“À… trên đó cũng rối ren lắm. Tin nổ ra bất ngờ quá mà.”
“Quả nhiên nhỉ. Có người nói đối tượng là diễn viên, có người lại bảo là hunter. Seon Woo-ssi, cậu có biết gì thêm không?”
“Vâng, tôi đã bảo là đâu có thân thiết đến mức đó đâu.”
Tôi đáp lại có phần ngượng ngùng, rồi vội tập trung vào cái bánh trước mặt, nhờ vậy mà mọi người cũng không hỏi thêm gì nữa. Dù sao thì cũng chỉ là hỏi cho biết, nên đề tài chuyển qua nhanh chóng. Tôi thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Mà nói mới nhớ, mấy cán bộ trong guild mình nổi tiếng thế mà lại chẳng mấy khi dính tin đồn hẹn hò ha?”
“Vậy à? Hunter Kim Hana thì đúng là không hứng thú với yêu đương nên không nói, nhưng phó guild master Baek Tae Ra thì từng có vài lần mà?”
“Ơ, mấy cái đó đều có bài phản bác rồi còn gì. Toàn tin đồn bịa đặt vì Taera-nim quá nổi tiếng nên người ta cố gán ghép thôi.”
Hả? Baek Tae Ra ngoài vụ bê bối bạo lực còn có cả tin đồn hẹn hò á?
Tôi ngạc nhiên lập tức dỏng tai nghe ngóng Jin Hwa – người cứ ra sức bênh vực Baek Tae Ra. Chị Yoon ngồi cạnh tôi cũng tỏ ra hào hứng lắng nghe.