[NOVEL] KHỞI TẠO KẾT ẨN - Chương 65
65.
Tôi cứ liếc mắt quan sát, chờ hắn mở lời, nhưng hắn vẫn im lặng, khiến khoảng thời gian này càng trở nên ngột ngạt. Cuối cùng, tôi không chịu nổi, phải lên tiếng trước.
“Cậu bảo có chuyện muốn nói mà?”
“Chính xác thì tôi có thứ muốn đưa cho cậu.”
“Đưa cho tôi?”
Lần này lại tính cho cái gì nữa? Đồ Lee Jae Hee đưa tôi đến giờ chỉ toàn những thứ phiền phức như cái đồng hồ lấp lánh với cái nhẫn servant chết tiệt kia.
Tôi lùi lại một bước, theo bản năng phòng vệ. Nhưng Lee Jae Hee đã đưa ra một phong bì hồ sơ dày cộp vẫn để trên bàn họp từ nãy đến giờ. Tôi lưỡng lự, nhưng rồi cũng đón lấy, mở ra xem.
Bên trong là một xấp tài liệu dày cộp, giấy A4 chất chồng lên nhau, dày đến mức cầm bằng một tay cũng thấy nặng. Tôi ngẩng lên nhìn Lee Jae Hee như muốn hỏi liệu có thể xem không, nhưng hắn chỉ nhún vai như bảo “tùy cậu.”
Tôi rút ra một phần tài liệu, lật trang đầu tiên thì đập vào mắt tôi là tiêu đề bằng tiếng Anh:
〈Lý Thuyết Hầm Ngục Và Cổng Không Gian〉
Lật vài trang nữa, chỉ toàn thấy tiếng Anh hoặc những ký hiệu toán học xa lạ.
Cái quái gì thế này?
Chắc mặt tôi thể hiện rõ sự hoang mang, nên chưa cần hỏi, Lee Jae Hee đã tự động giải thích.
“Trước đó cậu bảo muốn tìm hiểu tài liệu về hầm ngục với chiều không gian, đúng không? Thế nên tôi chọn sẵn cho cậu những tài liệu cơ bản nhất. Tôi cũng đã yêu cầu mấy cái chuyên sâu hơn rồi, nhưng chắc phải mất thời gian mới lấy được.”
“……”
“Trước mắt cậu đọc cái này trước, nắm được nền tảng đi. Sau này mấy cái khác sẽ dễ hiểu hơn.”
“……”
“Sao không nói gì vậy?”
…Không phải là không muốn nói, mà là không nói nổi.
Chẳng lẽ tên khốn này cố tình muốn dìm tôi xuống bùn chắc? Tôi có cảm giác kỹ năng dìm hàng của hắn ngày càng thăng cấp…
Cái cảm giác bực dọc dâng trào quá nhanh khiến tôi nghi ngờ không biết hắn có lụm được kỹ năng ẩn (kỹ năng ẩn) nào đó ở đâu không.
“Cái này… toàn bộ… đều là tiếng Anh hả?”
“Đúng. Trong số rất nhiều lý thuyết được đưa ra thì ít cái được công nhận trong giới học thuật. Thường là các trường hợp được ghi nhận ở nước ngoài nên tài liệu chủ yếu là tiếng Anh.”
“Tôi mới lướt qua thôi mà thấy toàn công thức toán học. Vừa tiếng Anh vừa toán học, thật là…”
“Muốn hiểu đa vũ trụ luận thì phải nắm cơ bản về cơ học lượng tử hoặc phương trình Friedmann. Kiến thức nền đó là bắt buộc.”
Bắt buộc? Cái đó mà là bắt buộc?
Hắn đang cố trêu tôi vì biết tôi không rành mấy thứ này đúng không? Tôi nheo mắt nhìn hắn đầy nghi ngờ, rồi lại cúi xuống ngó đống giấy trên tay.
Tôi đã từng mơ đến cảnh quay về hiện thực, xuất hiện thật ngầu, rồi nói câu “Gặp cậu đúng là tệ quá, mong đừng bao giờ gặp lại nữa” và rời đi không ngoảnh lại.
Nhờ cái hy vọng đó mà tôi gồng mình chịu đựng suốt một tháng trời. Thế mà bây giờ lại đụng phải bức tường khổng lồ là ngôn ngữ và toán học.
“……”
Cơ học lượng tử? Phương trình gì đó Friedmann?
Đến dân khối A chắc cũng méo mặt, huống chi tôi – dân khối C – giờ còn muốn nôn ra.
“Không phải cậu chủ động nhờ tôi tìm tài liệu à?”
Ai mà biết đâu! Tôi đâu có ngờ…
“……Thì giờ mới bắt đầu tìm hiểu đây.”
“Hăng hái ghê.”
“……”
Hăng hái gì chứ, là hăng tiết thì có. Bảo chửi thề chắc tôi tuôn ra được cả tràng.
“Vậy chúc cậu đạt được kết quả tốt. Tôi sẽ tiếp tục tìm thêm tài liệu cho cậu.”
“……Vâng. Cảm ơn.”
Đây có phải cảm giác của tuyệt vọng không? Mắt tôi tối sầm lại. Giống hệt cái tương lai của tôi.
…