[NOVEL] KHỞI TẠO KẾT ẨN - Chương 14
14.
[Master cảm thấy vui, chỉ số được yêu +1.]
[Chỉ số kỹ năng được yêu trở lại 0, trạng thái bất lợi ‘U sầu’ được gỡ bỏ.]
Ôi trời ơi, sống sót đúng là khó khăn thật.
Cái thằng điên khốn kiếp này… tôi đúng là xui xẻo khi dây vào loại người này rồi.
Mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, tôi khẽ thở dài, ngẩng đầu lên. Lee Jae Hee vẫn đứng đó, nụ cười thích thú treo trên môi như thể đang xem trò vui.
Tôi mà vui nổi chắc lạ.
“……Thấy vui lắm à?”
“Cũng khá thú vị.”
“Thú vị cái gì chứ?”
“Chính cái cách Yeon Seon Woo-ssi đang bực bội với tôi ấy?”
“……”
Vậy thì trong cái tình cảnh này mà không cáu, thì tôi là phật chứ không phải người nữa. Rõ ràng đang bị đem ra làm trò đùa, vậy mà vẫn phải nhịn?
Nhưng với cái kiểu của Lee Jae Hee, có mà cãi lại cũng vô ích. Hắn mà bực, người lãnh đủ chỉ có tôi thôi.
Cái kỹ năng điên rồ này chỉ trói tôi lại, còn cái thằng “chủ nhân” kia thì chẳng bị ảnh hưởng gì.
“Phòng vệ sinh ở đâu?”
Tôi lật tay, chìa ra cái tay còn đầy dầu, hỏi hắn với tâm trạng gần như buông xuôi. Lee Jae Hee vẫn khoanh tay, hất cằm chỉ về cánh cửa ở một góc phòng khách. Thái độ thản nhiên của hắn làm tôi nghẹn thở.
Làm thế này suốt một năm thật à?
Chỉ nghĩ thôi cũng đủ tụt mood, dù chẳng cần trạng thái bất lợi nào, vai tôi cũng tự động rũ xuống.
“……Tôi đi rửa tay cái.”
Coi như cắt đứt câu chuyện, tôi lách qua, đi thẳng về phía phòng vệ sinh hắn chỉ. Bên trong, cả căn phòng phủ kín gạch đen, ánh vàng le lói ở viền gương và vòi nước. Cái cảm giác u ám này là gì vậy? Đây là nhà vệ sinh hay hầm mộ?
Tôi ngập ngừng trước cửa một lúc rồi lén lút tiến tới bồn rửa, mở nước. Áp lực nước mạnh rửa sạch dần lớp dầu ăn.
Tôi lấy thêm xà phòng, tạo bọt, thử vặn cái nhẫn lần nữa. Dầu rồi xà phòng cũng bôi trơn đầy đủ, mà nó vẫn bám chặt, chỉ xoay xoay mà không rơi ra.
“Cái quái gì… định cắt đứt ngón tay tôi chắc?”
Bình thường, nếu đứt ngón tay là xong đời, nhưng ở đây có Pháp Sư Hồi Phục, chắc ghép lại được. Dù vậy… đau lắm. Mà tôi thì cực kỳ sợ đau.
Rốt cuộc, tôi đành từ bỏ, lau tay khô ráo rồi bước ra ngoài. Ngay lập tức đập vào mắt tôi là hình ảnh Lee Jae Hee nằm duỗi dài trên sofa như miếng rong biển bị ngâm nước.
“Xong rồi thì lại đây ngồi đi.”
Cái giọng gọi người như gọi chó nhà ai thế này.
Không buồn ngẩng đầu, hắn ra lệnh thản nhiên. Tôi lén nhăn mặt, rồi lại giãn ra, cố giữ biểu cảm ngốc nghếch, chọn chỗ xa hắn nhất có thể, ngồi xuống.
Tôi thầm nghĩ chắc lại bắt tôi dùng Sleep như lần trước, nên chỉ im lặng nhìn. Nhưng rồi Lee Jae Hee cũng ngẩng lên, và câu nói tiếp theo khiến tôi sững người.
[‘Lee Jae Hee’ đã gửi lời mời tổ đội. Tự động từ chối sau 30, 29, 28…]
[〈Chấp nhận〉 hoặc 〈Từ chối〉]
“Cho tôi xem thông tin của cậu đi. Bật chế độ hiển thị cho tổ đội đi.”
“……Hả?”
Tôi cứ tưởng hắn bảo tôi thôi liếc hắn bằng nửa con mắt. Vì đúng lúc đó tôi đang trừng hắn mà.
Nhưng mà… bật cái gì? Sao phải mở Cửa Sổ Thông Tin cho hắn xem? Như kiểu… “Đưa cổ ra để tôi cắt luôn cho nhanh” vậy.
[‘Lee Jae Hee’ đã gửi lời mời tổ đội. Tự động từ chối sau 21, 20, 19…]
“Hết giờ rồi đấy.”
“Nhưng mà…”
“Nếu cậu từ chối, Master sẽ buồn. Mà Master buồn thì kỹ năng được yêu lại giảm điểm, rồi lại U sầu đấy. Vẫn muốn vậy chứ?”
Đồ điên. Thằng khốn điên rồ này. Thằng chó chết tiệt này…!
[‘Lee Jae Hee’ đã gửi lời mời tổ đội. Tự động từ chối sau 11, 10, 9…]
Trong khi tôi đang rủa thầm, đồng hồ vẫn cứ đều đặn đếm ngược. Cuống quá, tôi đành chấp nhận, rồi vội kiểm tra lại cài đặt Cửa Sổ Thông Tin. Thấy mục không công khai vẫn được đánh dấu, tôi mới thở phào, lườm hắn một cái. Đó là chút phản kháng cuối cùng tôi có thể làm.
[‘Yeon Seon Woo’ đã tham gia tổ đội của ‘Lee Jae Hee’.]
[Hiệu ứng Nhẫn Servant Tối Thượng: Khi ở trong tổ đội với Master, lượng EXP nhận được tăng nhẹ.]
[Hiệu ứng Nhẫn Servant Tối Thượng: Khi ở trong tổ đội với Master, tăng 100 sức tấn công vật lý và ma pháp.]
[Hiệu ứng Nhẫn Servant Tối Thượng: Khi ở trong tổ đội với Master, tăng 200 phòng thủ.]
[Hiệu ứng Nhẫn Servant Tối Thượng: Cho phép Master xem Cửa Sổ Thông Tin của Servant.]
[Vai trò của Servant là hết lòng phục vụ Master! Hãy xem thông tin của Master và trở thành một Servant được yêu nhé ♡]
…Đệt. Servant được yêu cái quái gì? Còn trái tim hồng kia là sao? Cửa sổ trạng thái bị điên chắc?
Không chịu nổi, tôi đấm thẳng vào chỗ trái tim đó, thế là cửa sổ biến mất. Nhưng cái tổn thương tinh thần thì… chắc còn lâu mới hồi phục.
Trong cái game tôi từng chơi, không hề có mấy thứ tin nhắn điên rồ thế này. Nhân vật chính dù có hơi khốn nạn, cũng chưa đến mức biến thái kiểu này!
“Thế nào? Không định mở Cửa Sổ Thông Tin ra à?”
“……”
Không mở chắc lại ăn cái trạng thái bất lợi chết tiệt nữa.
Ngay khi về tới nhà, tôi đã lục tung skill setting xem có trạng thái bất lợi nào giải được cái U Sầu hay không, nhưng chẳng có tí hy vọng. Thằng cửa sổ trạng thái khốn kiếp đó rõ ràng chọn đúng mấy thứ tôi không thể tự giải mà ném vào mặt tôi.
Giờ sao đây… Chơi liều, mặc kệ cái U Sầu chết tiệt đó, bơ đi không?
“Thông tin cá nhân thì… hơi riêng tư đấy.”
Tôi liều, buông câu lấp lửng. Lông mày Lee Jae Hee nhướng lên. Và như chờ sẵn, cửa sổ trạng thái lại hiện ra.
[Cảnh báo: Do Master không vui, chỉ số được yêu giảm -1.]
[Cảnh báo: Do Master không vui, chỉ số được yêu giảm -1.]
[Cảnh báo: Do Master không vui, chỉ số được yêu giảm -1.]
[Cảnh báo: Chỉ số được yêu giảm xuống mức âm, áp dụng hiệu ứng trạng thái bất lợi ‘U sầu’.]
Má nó, tụt hẳn -3 liền một lượt là thế nào?!