Làm tình với em gái bạch nguyệt quang - Chương 2.2
Hắn rút một nửa dương vật ra khỏi nơi ấy, nửa dương vật lộ ra đều đỏ ửng, nhuốm máu trinh của cô.
“Tam ca, đau, em đau. A ưm,ưm… Sẽ không có lần sau đâu, xin, xin anh, em không muốn nữa, em không muốn nữa.” Cô không ngừng kêu đau.
Cô không nên tự ý ra ngoài gặp bạn học nam, không nên nhận thư tình của cậu ta, không nên cười với cậu ta.
“Bảo bối, ngoan nào, thả lỏng đi.”
Dứt lời, hắn dựng một chân cô lên, bắt đầu chậm rãi cử động, cảm giác được cô có thể tiếp nhận sự to lớn của hắn, bắt đầu tăng tốc độ thúc mạnh.
“Ưm….ưmm…” Âm thanh đứt quãng tràn ngập cả thư phòng.
Cái bàn không ngừng phát ra tiếng kêu cót két. Cửa kính phản chiếu cảnh tượng giao hoan của họ, sách trên mặt đất bị ướt, nhăn nhúm.
Không biết qua bao lâu, Khương Nguyệt được bế đặt lên thảm, hai chân bị ép mở thành hình chữ M.
Tiểu huyệt lầy lội không ngừng chảy ra chất lỏng trắng đục, mút chặt lấy, Kỳ Yến Lễ nhìn mà lại cương cứng.
Máu trinh của cô sớm đã bị dâm thủy pha loãng.
Hắn cúi xuống hôn nước mắt của cô, đồng thời hung hăng đâm vào, đem những chất lỏng kia lại nhét trở về hoa huyệt.
Khương Nguyệt cảm thấy nơi phía dưới vừa tê vừa ngứa vừa trướng, không có sức lực.
Làn da trắng nõn ma sát thảm ngày càng nhanh, tiếng khóc của cô gái rên rỉ khe khẽ.
Khương Nguyệt bị đâm đến đầu óc choáng váng, âm thanh ái muội tràn ngập cả thư phòng.
Hắn lại vòng chân cô qua eo mình, bế cô lên, cứ thế mà đi về phía phòng ngủ.
Mỗi bước đi, vật kia trong cơ thể lại dùng sức thêm một phần, chất lỏng màu trắng không ngừng chảy ra từ nơi giao hợp, tí tách rơi xuống đất.
Khương Nguyệt không dám nhìn, nhắm mắt lại, hàng mi vương lệ, hơi ướt át, chóp mũi và khóe mắt đỏ bừng, vì sợ ngã nên hai tay ôm chặt lưng hắn, cào lên những vệt dài, miệng cắn vào xương bả vai hắn.
Khi đi ngang qua gương, hắn ép cô mở mắt, cố ý để cô nhìn thấy bọn họ trong gương, nhìn hắn xâm nhập, chiếm hữu như thế nào, nhìn nơi đó của cô không ngừng co rút, chất lỏng chảy ra là của ai.
Trong gương, cô mắt ngời như tơ, mặt đỏ như thủy triều, đầy tình ý, con ngươi của người đàn ông cũng đỏ ngầu, ẩn chứa đầy dục vọng.
Hắn đặt cô nằm ngửa trên giường. Mái tóc dài như thác nước của cô xõa tung trên đỉnh đầu. Hắn quỳ gối giữa hai chân cô, banh rộng chân cô sang hai bên, rồi bắt lấy đôi chân dài mềm mại trắng nõn của cô gác lên vai, đâm mạnh vào cơ thể cô, phát ra tiếng thở dốc sung sướng.
Cô gái nhỏ của hắn giờ phút này đang ở trên giường của hắn, bị hắn đụ tung lồn. Cô không biết dáng vẻ của mình quyến rũ đến nhường nào, mỗi một khung hình đều muốn lấy mạng hắn, mỗi một tế bào trên cơ thể hắn đều gào thét, đồng thời đòi hỏi càng thêm tàn bạo.
Vừa dừng lại một lát, hoa huyệt của cô lại không thích ứng với kích thước của hắn.
Hoa huyệt bị xâm nhập không ngừng co chặt lại.
Hắn nghiến răng nói bên tai cô.
“Lâu như vậy rồi, sao vẫn còn chặt thế, phải đụ thế nào em mới mở ra đây, hả?”
Khi âm cuối cùng vừa dứt, hắn liền ra sức thúc mạnh, cô căn bản không kịp phản ứng, đáp lại hắn chỉ có tiếng thở dốc không ngừng của cô.
“Ưm, ưm…”
Hắn càng lúc càng nhanh, mồ hôi từ lưng hắn chảy xuống cơ thể cô, hòa làm một.
“Gọi tên anh.”
Hắn dần thả chậm động tác, mắt nhìn chằm chằm cô, như muốn nhìn thấu cả linh hồn cô.
“Kỳ, Kỳ Yến Lễ, ưm ưm… ưm…”
Nghe thấy câu trả lời không vừa ý, hắn hơi dùng thêm chút sức.
“Đừng mà, đừng mà, ưm ưm ưm…”
Khương Nguyệt bị hắn làm cho lắc đầu, nước mắt lưng tròng nhìn hắn ở phía trên.
“Gọi anh.”
“Tam, tam ca… a ưm, ưm…”
Nghe được câu trả lời mong muốn, hắn không kiềm chế được mà nhanh chóng bắt đầu va chạm, khàn giọng nói: “Sau này trên giường đều phải gọi anh như vậy.”
“Ưm, ưm… a.”
Khương Nguyệt cảm thấy mình sắp bị đâm chết, âm thanh tràn ngập cả căn phòng, quay mặt đi.